TIGed

Switch headers Switch to TIGweb.org

Are you an TIG Member?
Click here to switch to TIGweb.org

HomeHomeExpress YourselfPanoramaNguyen Van Thac va niem tu hao cua toi !
Panorama
a TakingITGlobal online publication
Search



(Advanced Search)

Panorama Home
Issue Archive
Current Issue
Next Issue
Featured Writer
TIG Magazine
Writings
Opinion
Interview
Short Story
Poetry
Experiences
My Content
Edit
Submit
Guidelines
Nguyen Van Thac va niem tu hao cua toi ! Printable Version PRINTABLE VERSION
by Tuan Hai, Vietnam Sep 4, 2005
Peace & Conflict   Short Stories
 1 2   Next page »

  

Nguyen Van Thac va niem tu hao cua toi ! Khi tôi viết lên những dòng này, tâm trạng của tôi cũng giống như tâm trạng của anh Thạc khi viết nên những dòng nhật ký. Tất cả đều thật, không thể giấu diếm, không hề phô trương để đi tìm sự đồng cảm, chỉ viết về những suy nghĩ thật của lòng mình để khỏi phải ray rứt lương tâm, để làm tròn trách nhiệm với bản thân mình.

Khi bắt đầu quan tâm và tỏ ý thích thú để đọc những dòng nhật ký của anh Thạc trên báo Tuổi Trẻ thì cũng là lúc mọi người nhìn với tôi với vẻ lạ lẫm lắm, sến lắm. Hình như họ muốn nói rằng: “Cái thằng này quan tâm về mấy cái đấy từ khi nào thế, yêu cách mạng khi nào thế?”. Cái thằng “tôi” vừa ngượng ngùng vừa mắc cỡ, chẳng biết nói thế nào mà cứ lãng tránh, trả lời theo kiểu hời hợt: À thì đọc cho có, cho biết với người ta, để khi có ai đó hỏi thì biết đường trả lời, trả vốn chứ! Mà thật tình mình có vậy đâu! Mình muốn đọc lắm chứ. Đọc để xem thế hệ cha anh mình đi trước trả giá cho cuộc sống thanh bình êm ấm ngày nay như thế nào, họ hy sinh anh dũng thế nào ... thế mà mình chẳng né tránh khỏi những cặp mắt dị nghị, cho rằng mình sến, rồi thì cứ phải lén lén, lúc lúc đọc. Vẫn biết phải chịu cảnh như thế, mắc cỡ như thế, nhưng càng đọc càng không thể ngừng được. Thậm chí dành tất cả thời gian nghỉ ngơi để đọc. Lên xe buýt, hay đi quãng đường dài, hay ăn sáng ... nói chung lúc nào có thể đọc được là đọc. Đôi khi bắt gặp sự đồng cảm của ai đó (như anh bạn đi cùng tuyến xe buýt hôm 25/8 chẳn hại) lại cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Hạnh phúc ấy không thể diễn tả bằng lời được. Máu như đang ấm dần lên trong tim, rồi cứ huyên thuyên với anh bạn ấy về niềm tin của anh Thạc, về giọng văn anh viết, cái tứ thơ anh làm và những trăn trở, suy tư về chuyện đời của anh Thạc.

Quả thật mình không thể tưởng tượng được, giọng văn anh hay đến thế, xúc động đến thế. Anh diễn tả chân thật đến mức gần như có thể chạm đến được cuộc sống của anh lúc ấy. Tôi tự hào về anh biết mấy! Không biết ngoài đời anh bình dị thế nào nhỉ? Anh thật thà, chung thủy và lãng mạn thế nào nhỉ! Cái dáng anh có to bằng cái tinh thần dân tộc trong anh không nhỉ?

Từng trang rồi từng trang được lật qua, là như mình đang sống với anh, cùng dõi theo bước chân anh đi hành quân trên đoạn đường cháy da cháy thịt. Mỗi lần anh đau, cũng là mỗi lần tôi cảm thấy nhói tim mình. Những lần anh trăn trở là những lần cảm xúc mình dâng trào đến đỉnh điểm. Trong con người anh không có lòng đố kỵ, chiều đồng đội hết mình, lòng vững tin, tình yêu, bền gan bền chí, khát khao cháy bỏng được vào chiến trường ... Tự hào về anh lắm lắm!

Đọc nhật ký chuyện đời của anh mà ngẫm lại mình thấy nhỏ bé quá, chẳnng xứng đáng làm người hưởng thụ hạnh phúc mà anh và đồng đội mình đã vun đắp. Cái tuổi hai mươi của mình nó êm đềm, lặng lẽ quá, bình thường đến mức chẳng có gì còn sót lại trong cái trí nhớ nhỏ bé của mình. Tất cả đã tan biến đi. Năm nay tôi đã 27 tuồi, nghĩa là đã sống lâu hơn anh đến 7 năm, thế mà những gì làm được cũng chỉ là những hạnh phúc cá nhân, vun đắp cho riêng mình lý tưởng làm giàu, bằng mọi giá phát thảo cho con đường của mình một lối đi bằng phẳng, trơn tru, êm ấm. Chưa một lần nghĩ về sự cống hiến cho tổ quốc, cho dân tộc Việt Nam. Điều đó cũng có nghĩa là, những dòng đông đúc, vui tươi mà anh Thạc từng mong muốn xuất hiện trong những trang sau của quyển nhật ký vãn chưa được ghi vào. Khi mà có những con người như tôi còn sống giả tạo, sống theo bề ngoài, theo hình thức, thì cái ước mơ nhỏ bé của anh Thạc nhắn nhủ cho thế hệ chúng tôi đã chưa thật sự thành hiện thực. Nhìn vào những con người như tôi, ăn vận lịch sự, đẹp đẽ, sang trọng như vậy nhưng chưa đủ ý để ghi tiếp vào nhật ký của anh. Phải còn cố gắng cống hiến cho Tổ quốc nhiều và nhiều hơn nữa.

Anh Thạc ơi, thế hệ 7x của chúng tôi đã chưa kịp thực hiện ước mơ của anh, nhưng hãy tin vào thế hệ 8x, 9x và sau đó nữa sẽ viết tiếp những dòng sung túc và đẹp đẽ vào nhật ký của anh. Ước gì anh còn sống để thấy một Huỳnh Minh Việt nhỏ bé mà ước mơ to lớn đến cả Liên Hiệp Quốc, sống học tập và cống hiến hết mình cho dân tộc. Tôi may mắn một lần được gặp Việt. Tuy Việt nhỏ bé lắm, nhưng sắc thép và mạnh mẽ. Có thể nói Việt như một phiên bản của anh Thạc, mặc dù hai người ở hai dòng chảy lịch sử khác nhau. Anh Thạc chiến đấu vì độc lập dân tộc, vì hoà bình, đem lại sự tự do cho nhân dân. Còn Việt cũng chiến đấu, cũng đấu tranh ghê lắm anh Thạc ạ, nhưng Việt đấu tranh cho cái nghèo đói, cái đau thương mà chiến tranh đã đễ lại, cuối cùng mang về sự ấm no, phồn vinh cho làng xóm, cho cộng đồng người Việt Nam thân yêu.





 1 2   Next page »   


Tags

You must be logged in to add tags.

Writer Profile
Tuan Hai


This user has not written anything in his panorama profile yet.
Comments


Vài dòng
Hong-Anh Nguyen | Oct 22nd, 2005
Mỗi thế hệ sống trong một thời đại, một hoàn cảnh khác nhau, lúc nào cũng có cái thuận lợi và cái khó khăn. Thuận lợi chưa chắc đã hay, khó khăn chưa chắc đã dở, nhưng sống ở thời nào cũng phài cố gắng nhìn lên và đi lên. Đóng góp cho đất nước thì cũng có nhiều cách lắm chứ.



ducnguyenmanh | Nov 3rd, 2005
Toi cung da doc coun nhat ky nay va ca cuon nhat ky cua chi Dang Thuy Tram nua. Ho la nhung nguoi anh hung,ma the he chung ta va ca nhung the he mai sau nua can phai hoc tap. Tuy nhien nhin vao thuc te toi lai khong khoi chanh long khi trong xa hoi chung ta con ton tai rat nhieu ban tre, ho chi biet huong thu ma khong bao gio chap nhan hi sinh du la nho nhat. Ho tieu ton thoi gian cua minh trong cac vu truong, quan bar, hay thuc thau dem voi nhung cuoc tro chuyen vo bo tren mang. Toi ban khoan rang khong biet xa hoi minh se di den dau neu xu huong do ngay cang lan rong ?!



Ho Hai Nguyen | Nov 3rd, 2005
Tôi đồng ý với Anh Hong-Anh Nguyen. Trong thời đại của chúng ta có nhiều Anh Hùng đáng là niềm tự hào của dân tộc lắm chứ.



Linkingall | Nov 4th, 2005
Tôi tự hỏi ? 82 triệu dân VN liệu có bao người thực sự nghĩ cho Đất nước. Xã hội đang ngày một xuống cấp, lớp người này lại theo lớp người khác tiếp tục tham nhũng, đục khoét cho đầy túi tham, làm việc vô trách nhiệm. Tệ nạn ngày càng không khống chế nổi. Cầu mong sao cho lớp trẻ VN mạnh mẽ hơn sẵn sàng nói lên sự thật và đoàn kết chiến đấu chống lại những kẻ còn đang giấu mặt. Lẽ nào chúng ta cứ mãi ngồi nhìn cho đến ngày suy tàn...



Thanh Son | Nov 4th, 2005
chung ta con qua ich ky



Ha Phuc Hoan | Nov 4th, 2005
Trích : Tôi tự hỏi ? 82 triệu dân VN liệu có bao người thực sự nghĩ cho Đất nước. Xã hội đang ngày một xuống cấp, lớp người này lại theo lớp người khác tiếp tục tham nhũng, đục khoét cho đầy túi tham, làm việc vô trách nhiệm. Tệ nạn ngày càng không khống chế nổi. Cầu mong sao cho lớp trẻ VN mạnh mẽ hơn sẵn sàng nói lên sự thật và đoàn kết chiến đấu chống lại những kẻ còn đang giấu mặt. Lẽ nào chúng ta cứ mãi ngồi nhìn cho đến ngày suy tàn... Không nên bi quan thế, hãy nhìn xã hội trong 10 năm qua xem, mọi thứ đã thay đổi như thế nào. Đơn giản, là 2 năm qua thôi nếu U đi du học trở về, cái gì cũng có bắt đầu và kết thúc, bi quan thì không làm đc gì hết .



Thanh Son | Nov 5th, 2005
Cai toi e ngai nhat la gioi tre hien nay nhieu nguoi song khong co ly tuong. Ngay ca ban than minh cung vay song qua yeu duoi khong ich ky vinh than phi gia nhung khong co ly tuong.



Chao cac ban !
Nguyen Manh Tuan | Nov 5th, 2005
Minh cam thay mot so thanh nien hien nay da bo qua nhieu co hoi de the hien minh



Hi you !
pham van quang | Nov 6th, 2005
Các bạn thân mến ! Đúng là tại Việtnam hiện nay, hiện tượng Nguyễn Văn Thạc và Đặng Thuy Trâm đang dấy lên một cách rầm rộ trong giới thanh niên chúng ta. Tôi nghĩ đó là một điều tốt, một điều rất tốt. Tôi cũng đã từng đọc hai quyển nhật ký này và không khỏi xúc động trước những tâm sự đến thật, rất thật ở các anh chị. Chiến tranh đã qua đi rất lâu và cuộc sống hoà bình đã trở lại . Chúng ta những người sinh ra và lớn lên trong hoà bình luôn nghiêng mình kính trọng trước những mất mát to lớn của các anh, các chị, những người anh hùng của dân tộc. Học tập những tấm gương đó là rất tốt. Tuy nhiên, chúng ta đang sống trong thời kỳ chứng kiến nước Việtnam của chúng ta nghèo nàn và lạc hậu đến thế nào? Bạn có bao giờ tự hỏi, có bao nhiêu phần trăm người dân Việtnam sống trong nghèo khổ. Có thể tôi và bạn là những người may mắn, nhưng quanh chúng ta, cuộc sống vẫn tiếp diễn. Và đâu đó quanh bạn sẽ nhìn thấy những ông cụ bà cụ đưa tay xin xỏ từng đồng. Những đứa trẻ tuổi đời đáng ra phải được vui chơi học hành đã sớm phải bươn trải cuộc sống. Nhưng còn kinh hoàng hơn nữa, khi Việtnam là một trong những nước tham nhũng nhiều nhất thế giới. Cán bộ giới chức quyền Việtnam có mức sống và thu nhập còn cao hơn tầng lớp này ở một số nước phát triển khác. Do đâu ? Do đó, điều quan trong mà tôi và bạn phải làm là rất lớn nếu bạn còn muốn nhìn thấy nước chúng ta hoà bình hạnh phúc. Xin cảm ơn bạn.



Ngưỡng mộ các thế hệ trước
Xe Nang Viet | Nov 29th, 2018
Khi mà cuộc sống xã hội ngày càng phát triển, nhận thức của con người cũng thay đổi, tuy nhiên nhận thức của các thế hệ sau này ngày càng lệch lạc đi rất nhiều, không biết rồi tương lai sẽ đi về đâu

You must be a TakingITGlobal member to post a comment. Sign up for free or login.